” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý.Có lẽ một phần vì chị thương cho đứa con thơ dại, một phần cũng vì chạn lòng thương cho chính số phận nghiệt ngã của mình.Trong mắt mọi người họ là những con người thành đạt, những tưởng dù có mơ cũng không dám nghĩ đến một ngày mình được như vậy, nhưng không ai biết trái tim họ bất hạnh hơn bất cứ ai, những vết thương hằng sâu đến nỗi họ không còn cảm giác và thậm chí quên mất rằng… mình có một trái tim.Ba biết không, mỗi lần ba mẹ cãi nhau, con rất buồn.– “Nè, làm gì mà ngồi chầm dầm một đống như cây đa đầu đình vậy, đi chơi patin với tụi này cho vui không Chíp.Ngày tôi đặt chân vào cấp ba thì cũng là lúc chị học năm cuối cấp.Một người gần lại thấy thật xa.Hiếu Học có biết một phương pháp được gọi là SAEDI.Tiếng chim kên kên thỉnh thoảng lại thét lên làm Ghét thêm rùng mình.Rồi chuyện gì đến cũng đến, ngày cô lên máy bay cũng là ngày anh xa quê, đặt chân lên giảng đường đại học nơi đất khách.
