Kết thúc khóa học ở trường may mắn, tôi yêu cầu Patricia nhớ lại mức độ may mắn của cô trước cuộc nghiên cứu, và đánh giá mức độ thay đổi.Nhưng tôi biết rằng để tìm ra được những người may mắn hoặc đen đủi khác thường sẵn lòng tham gia vào nghiên cứu này thì không phải dễ dàng.Lúc bấy giờ, toàn bộ đạo cụ biểu diễn được gói gọn trong chiếc vali tôi luôn giữ bên mình.Vì thế, tôi hỏi mọi người xem họ có nghĩ mình sẽ trải qua những sự việc tiêu cực trong cuộc sống – chẳng hạn như bị cướp tiền, bị mất ngủ triền miên – hay không.Patricia được yêu cầu chỉ ra mức độ hài lòng với cuộc đời mình nói chung và với những khía cạnh khác nói riêng, như sức khỏe, tài chính, mức sống gia đình, v.trong buổi phỏng vấn lần đầu với Patricia, tôi yêu cầu cô giải thích xem cô cảm thấy như thế nào khi nếm trải vận rủi: “tôi nghĩ, “ôi lạy Chúa, lại thôi nữa rồi”.Đến khi John tìm được việc làm thì anh ta lại lười biếng, không muốn đến chỗ làm.có lẽ cuộc trò chuyện ở buổi dạ tiệc nơi cơ quan dẫn tới một hợp đồng kinh doanh không thể tin được.Và có bằng chứng nào cho rằng điều gì đó thậm chí còn tích cực hơn sẽ không bay vút lên từ vận đen của bạn?ở mọi quãng đời mình, cô giữ liên lạc với mọi người từ khắp nơi trên thế giới – cô kết bạn với những chị học cùng khóa học làm mẹ, và trong những ngày đầu là một bà mẹ đi làm.
