Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.Chỉ là chuyện phiếm thôi.Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Hiện sinh hết thì còn gì là người.Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách.Bảo keo xịt tóc miễn phí.Hoặc: Môn này không phải học.Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.Sắp tới sẽ có một số thay đổi về lịch trình sinh hoạt để cứu vãn sức khỏe.