Ông suy nghĩ vài ngày nữa, tới cuối tháng đi.Muốn biết tình hình, tư cách một người ra sao, ta chỉ cần xét người đó dùng những phương tiện nào để thỏa mãn thị dục huyễn ngã.Rút cục là ông không nặn được của tôi đồng nào hết, vì tôi bỏ ra đi, tởm cho cái lòng tham của ông.Lần này hai bên đều hài lòng vì tôi đã biết trọng quan điểm của chúng.Người Hòa Lan, trước khi vô nhà, phải cởi giày ra, để ở bực cửa.Nếu là một nhân vật rất quan trọng, ông viết ngay tên nhân vật đó trên một miếng giấy, ngó kỹ nó, tập trung tư tưởng vào nó, cho nó khắc sâu trong óc.Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn.Và "kẻ nào chỉ nghĩ tới mình thôi, nhất định là một kẻ thiếu giáo dục".Phải làm sao cho sự học tập của bạn thành ra một trò chơi vui mà mê được.Khi Roosevelt phải tiếp một người khách, thì cả buổi tối hôm trước ông nghiên cứu vấn đề mà ông biết khách ưa nói tới hơn hết.
