họ hành động, kiên tâm, và cân nhắc tìm những giải pháp khác nhau.Ý kiến này một lần nữa được minh họa bằng một ví dụ đơn giản.Tôi cũng trao cho mỗi một quyển nhật ký may mắn, trong đó có in những câu hỏi trắc nghiêm và các bài luyện tập mà bạn đã gặp trong quyển sách này.trông nó như được lót nỉ, tôi vừa định nhảy xuống đó thì thình lình dừng lại.Quan trọng, không chỉ là bạn nhìn như thế nào, mà còn là bạn nhìn ở đâu.Lại lần nữa, người nông dân đáp: “sao ông biết nó là vận xui”.Tôi là một “quan tòa” giỏi phán đoán tính cách và rất tin vào trực giác của mình.Tôi ngồi xuống và tập trung vào người đầu dây bên kia, cho dù tôi có biết người đó hay không.Tôi quan sát trên màn hình xem từng người giải quyết bức tranh ghép như thế nào.Robert bắt chuyện với họ, và thật ngạc nhiên họ sống gần sát bên nhà ông.
