Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa.Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần.Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại.Nhưng muốn làm một tấm gương thì có.Là dông dài, là ngắn ngủi.Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.Không gì tự nhiên mất đi.Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.