Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực.Đừng lỡ nhiều là được.Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu.Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau.Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng.Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình.So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi.Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá.