Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai.Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang.Rồi lao đầu vào sáng tác.Nghe nhiều rồi thấy điếc tai.Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận.Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề.Đó là hạn chế của bạn.